Cụ Nợ bắt đầu cuộc trò chuyện săn thú cùng mỹ nhân của hoàng đế Bảo Đại bằng những hồi ức về bà Từ Cung, mẹ hoàng đế Bảo Đại. Như lần gặp trước, cụ Nợ khẳng định bà Từ Cung là người rất nhân từ, bà không những không cổ xúy thú đam mê lên rừng nhả đạn vào muông thú của hoàng đế Bảo Đại mà còn bài kích, khuyên con giảm nghiệp sát sinh.
“Là mẹ vua, quyền cao chức trọng muốn gì cũng được nhưng bà Từ Cung sống hiền lành, đơn giản, thương người lắm” – cụ Nợ bật mí: “Tôi cùng nhiều anh em binh lính không ít lần nhận được lộc của bà. Lộc của bà Từ Cung chẳng phải vàng bạc, châu báu ngọc ngà nhưng xét ra còn quý hơn cả thảy. Những lần tôi được bà Từ Cung ban lộc là thời điểm tôi được triều đình biên chế làm lính gác ở Thành Nội. Hồi ấy tôi mới ngoài 20 tuổi. Bà Từ Cung có thói quen hay cúng vào ngày rằm. Và sau khi nhang tàn, bà bao giờ cũng sai tỳ nữ mang bánh trái đến cho anh em binh lính chúng tôi ăn lấy sức. Bà đối đãi với chúng tôi không phải kiểu của người có quyền cao chức trọng với người hầu hạ, mà xem như con cháu, người thân”.
Căn cứ vào những tư liệu lịch sử của triều Nguyễn và từ truyền tụng trong dân gian, mới biết cụ Nợ không quá lời khi nhắc đến từ đức của bà Từ Cung. Là con của một quan tri huyện nhưng do cụ thân sinh mất sớm nên từ nhỏ cuộc sống của Hoàng Thị Cúc (tên tục của bà Từ Cung) rất khổ cực. Vì người anh trai là Hoàng Trọng Khanh đam mê tứ đổ tường nên gia cảnh khánh kiệt, buộc Hoàng Thị Cúc phải đi làm thuê làm mướn để trang trải cuộc sống và sau đó bị đưa vào cung làm cung nữ. Nhờ nhiều cơ duyên, Hoàng Thị Cúc trở thành vợ Vua Khải Định.
Năm 1926, sau khi nối ngôi vua cha là Hoàng đế Khải Định (băng hà năm 1925), hoàng đế Bảo Đại đã phong cho mẹ mình là Đoan Huy Hoàng Thái hậu, nhưng mọi người vẫn quen gọi là đức Từ Cung. Cụ Nợ cho biết từ khi trở thành vợ hoàng đế Khải Định hay lúc trở thành Hoàng Thái hậu, bà Từ Cung luôn giữ tiết phong nhân hậu, thường đi chùa, sớm tối kinh kệ, niệm Phật, thường xuyên ăn chay, chẳng màng đến sơn hào hải vị. Năm 1939, để tỏ lòng hiếu thuận và vui lòng mẫu thân, hoàng đế Bảo Đại cho xây ngôi chùa đầu tiên ở Tây Nguyên. Ông ghép 2 chữ đầu trong hiệu của vua cha (Khải Định) và mẹ (Đoan Huy Hoàng Thái hậu) đặt tên cho chùa là Khải Đoan. Bà Từ Cung qua đời vào năm 1980. Thời điểm này, hoàng đế Bảo Đại đang sống lưu vong ở Pháp.
Chúng tôi hỏi cụ Nợ rằng đã bao giờ bà Từ Cung cùng con trai là hoàng đế Bảo Đại đi săn bắn hay bà có gây áp lực gì để cản ngăn thú vui của con trai mà bà cho là sát sinh? Cụ Nợ trả lời chẳng chút đắn đo: “Chuyện bà ngăn cản hoàng đế Bảo Đại thôi lên rừng săn thú thì ai cũng biết. Riêng chuyện gây áp lực thì tôi chưa nghe, chưa biết bao giờ! Bởi từ hồi là lính gác ở Thành Nội đến khi theo hoàng đế Bảo Đại rời kinh thành vào Nam, lên Tây Nguyên, tôi với thân phận thấp hèn chỉ ở khoảng cách xa, có bao giờ được gần vua hay gần Hoàng Thái hậu đâu mà biết rõ nhiều sự tình. Nhưng điều tôi có thể khẳng định là bà Từ Cung không bao giờ rời khỏi Huế, dù rằng có những lúc Huế chìm trong binh đao khói lửa…”.
Trở lại chuyện tháp tùng hoàng đế Bảo Đại lên rừng săn thú, chúng tôi hỏi cụ Nợ rằng hoàng đế Bảo Đại thường đi săn một mình, hay ông đi với các bà phi? Và có khi nào ông lên rừng đi săn cùng Hoàng hậu Nam Phương? Cụ Nợ tuôn một mạch: “Nói thật bà Nam Phương tôi chẳng gặp bao giờ. Tôi chỉ nghe nói bà như bà Từ Cung, không thích chuyện bắn giết nên không hào hứng, cổ xúy gì chuyện lên rừng săn thú của hoàng đế a Bảo Đại. Mặt khác hồi hoàng đế Bảo Đại ở Tây Nguyên chuyên tâm lên rừng săn thú, bà Nam Phương khi ấy chừng như đang ở Pháp. Sau này tôi được biết rằng bà Nam Phương sống không hòa hợp với bà Từ Cung và mệt mỏi với tính trăng hoa của hoàng đế Bảo Đại nên bà chẳng bận tâm việc ông làm gì, sống với ai…”.
Cụ Nợ, nhấn giọng: “Là tôi nghe nói thế thôi, chứ sự thật thế nào thì sao mà biết được. Tôi chỉ biết trong quãng thời gian 4 năm tôi theo hoàng đế Bảo Đại, chỉ thấy ông đi săn với các bà khác thôi. Còn Hoàng hậu Nam Phương và các con thì chưa bao giờ!”.
– Cụ có thể nói rõ Cụ từng theo hoàng đế Bảo Đại đi săn cùng những mỹ nữ, người đẹp nào không?
– Tôi chỉ gặp các bà Mộng Điệp, bà Phi Ánh, bà Jenny mà thôi!
Hoàng đế Bảo Đại có 8 người vợ cùng nhân tình và 13 người con cả trai lẫn gái. Cũng nên nói rõ về 3 bóng hồng mà cụ Nợ khẳng định từng theo chân ông vua cuối cùng của triều Nguyễn lên rừng săn thú. Bà Mộng Điệp sinh năm 1924, người tỉnh Bắc Ninh. Khi đến với hoàng đế Bảo Đại, bà Mộng Điệp đã là gái có chồng, có con riêng. Biết là vậy nhưng vì không cưỡng lại được nhan sắc chim sa cá lặn của “gái một con” mà hoàng đế Bảo Đại đã ngất ngây, quên lời hứa “một vợ một chồng” với Hoàng hậu Nam Phương sau hơn chục năm chung sống và ngồi trên ngai vàng triều Nguyễn.
Bà Jenny (Hoàng Tiểu Lan, hay Jenny Woong) là vũ nữ Trung Hoa lai Pháp. Tháng 3/1946, cùng phái đoàn Việt Nam Dân chủ Cộng hòa sang Trùng Khánh thăm viếng Trung Hoa, không như các đại biểu khác sau chuyến đi đã trở về nước, hoàng đế Bảo Đại ở lại Trung Quốc. Trong thời gian này ông sống túng thiếu và được bà Jenny yêu thương, chu cấp. Sau này nhớ ân tình xưa, Bảo Đại đã đưa bà Jenny sang Việt Nam cùng hưởng vinh hoa phú quý. Bà Phi Ánh được sử sách ghi nhận là người miền Trung, chỗ thân quen của Thủ hiến Trung Kỳ Phan Văn Giáo. Là mỹ nữ sắc nước nghiêng thành nhất trong nhiều giai nhân trong cuộc đời hoàng đế Bảo Đại, bà Phi Ánh sinh cho hoàng đế Bảo Đại 2 người con là hoàng nam Bảo Ân và hoàng nữ Phương Minh.
Chúng tôi tiếp tục trò chuyện với cụ Hoàng Nợ về hành trình lên rừng săn thú của hoàng đế Bảo Đại cùng những người tình: “Trong 3 bà ấy, bà nào thường đi săn với hoàng đế Bảo Đại nhất, thưa Cụ?
– Thường xuyên nhất là bà Mộng Điệp (thọ 87 tuổi, mất tại Pháp). Bà ấy đẹp lắm, bà là người rất vui tính và rất được hoàng đế Bảo Đại cưng chiều. Sau bà Mộng Điệp là bà Jenny. Bà này ăn mặc rất thoáng mà giới trẻ bây giờ gọi là “mặc mát mẻ”, bà hay mặc đồ lụa trắng và cưỡi ngựa rất giỏi. Tuy nhiên, mỗi năm bà Jenny chỉ được đi săn cùng với hoàng đế Bảo Đại 5 – 7 lần. Riêng bà Phi Ánh một năm chỉ được có 1 lần thôi!
– Cụ có biết vì sao bà Mộng Điệp lại được hoàng đế Bảo Đại cưng chiều và thường ban cho cùng đi săn với vua, không?
– Vì bà có cùng sở thích săn bắn, biết san sẻ niềm vui, cổ vũ, hoan hô mỗi khi hoàng đế a Bảo Đại bắn trúng mãnh thú. Bà Mộng Điệp còn biết lái xe hơi, biết cưỡi voi, biết săn thú nên rất tâm đầu ý hợp với hoàng đế Bảo Đại. Vì lẽ đó ông rất cưng chiều bà!
Đấy là giải thích của cụ Nợ. Còn theo tìm hiểu của chúng tôi, sở dĩ bà Mộng Điệp thường sát cánh cùng hoàng đế Bảo Đại những lúc ông vua phong lưu này rong ruổi săn mãnh thú nơi rừng sâu bởi bà là người biết cách chiều chuộng vua và bà Từ Cung, tận tụy với việc hương khói cho tổ tiên nhà Nguyễn. Và trong quãng thời gian hoàng đế Bảo Đại sống trên đất Tây Nguyên, nay Đà Lạt, mai Buôn Mê, bà Mộng Điệp gắn bó với Bảo Đại không rời bước, trổ tài quán xuyến mọi sự để ông được thỏa niềm đam mê ăn chơi, săn bắn của mình. Thế nên việc bà Mộng Điệp được hoàng đế Bảo Đại hết mực cưng chiều là không có gì lạ.
Thấy cụ Nợ hào hứng khi kể lại chuyện xưa, chúng tôi không bỏ lỡ cơ hội, hỏi tới: “Bà Mộng Điệp có bao giờ trực tiếp lái xe chở hoàng đế Bảo Đại đến điểm săn? Thường bà Mộng Điệp hay các bà phi khác đến điểm săn như thế nào, đi cùng Vua hay cách nào khác?”. Cụ Nợ, hắng giọng: “Chuyện ấy tôi không bao giờ biết được. Thường thì trước khi hoàng đế Bảo Đại đi săn, chúng tôi nhận được lệnh lên đường làm nhiệm vụ rà soát, kiểm tra, gác chặn… Khi mọi việc cảnh giới ổn thì hoàng đế Bảo Đại cùng tùy tùng mới đến!
Cụ Nợ lưu ý: “Trong 3 bà phi kể trên, bà Mộng Điệp tuy không đẹp bằng bà Jenny nhưng bà là người cởi mở, sống rất thoáng. Khi vào rừng gặp con suối đẹp, bà ấy không ngại chuyện “tắm tiên”… Hoàng đế Bảo Đại cũng vậy. Hai người sẵn sàng cởi đồ trầm mình dưới suối, tắm xong thì có người hầu lau chùi cơ thể kỹ lưỡng”.
– Thường hay cùng Vua đi săn, vậy có khi nào cụ thấy bà Mộng Điệp giương súng ngắm bắn thú không?
– Tôi chưa thấy bao giờ! Như tôi đã nói, tôi chỉ thấy dáng bà ấy cũng như bà Jenny, bà Phi Yến từ xa thôi. Những khi hoàng đế Bảo Đại bắn được cọp, nai, tôi cùng những cận vệ khác đến khiêng con thú vào trong cứ nhắm thẳng hướng mà đi, mắt không được phép láo liêng. Nên dù rằng có lúc bà Mộng Điệp đứng sát hoàng đế Bảo Đại, tôi cũng không dám liếc mắt nhìn bà ấy, vì như vậy là phạm thượng! Nhưng tôi biết là bà Mộng Điệp là người rất dạn dĩ, mạnh mẽ. Có những khi hoàng đế Bảo Đại bắn được cọp, bà ấy không như phụ nữ thường tình thấy là miệng xuýt xoa, tỏ rõ sự sợ hãi. Bà Mộng Điệp thì bình thản lắm!
– Bà Mộng Điệp hay các bà Phi Yến, bà Jenny có bao giờ ăn thịt những con thú mà hoàng đế Bảo Đại bắn hạ không?
– Không bao giờ! Hoàng đế Bảo Đại không ăn và các bà ấy cũng vậy!
Chúng tôi hỏi cụ Nợ có lưu giữ hình ảnh nào liên quan đến những chuyến tháp tùng hoàng đế Bảo Đại đi săn thú cùng mỹ nhân, cụ lắc đầu với giải thích: “Tôi chỉ là lính, theo vua hầu được 4 năm, rồi sau đó bị số phận, thời cuộc dịch chuyển nên chẳng giữ được gì”. Thật may là khi biết được ý định của chúng tôi, một người bạn đã gửi tặng tấm hình tư liệu chụp bà Mộng Điệp cùng hoàng đế Bảo Đại trong một chuyến đi săn tại Buôn Mê (Đắk Lắk) của nhà nghiên cứu Huế Nguyễn Đắc Xuân.
Trong tấm hình trắng đen này, hoàng đế Bảo Đại tóc để 2 mái, mặc đồ túi hộp, đang chăm chú xem báo. Bà Mộng Điệp dáng đài các, tóc bồng bềnh như suối mây, bà mặc trang phục Tây, tay cầm chiếc nón vải. Bìa trái là hình ảnh một cận vệ tay cầm súng, tay cầm con gà lôi hoặc chim công giơ ra phía trước, chừng như để hoàng đế Bảo Đại xem chiến tích của ông! Nhìn kỹ người cận vệ, mới thấy đúng như chia sẻ của cụ Nợ, anh ta không dám nhìn thẳng vào hoàng đế Bảo Đại và bà Mộng Điệp, anh ta thẳng tay đưa con vật về phía nhà vua cùng mỹ nhân, và mắt hướng nhìn nơi khác!